Hong Kong: Vẻ đẹp vừa hiện đại vừa cổ kính
Hong Kong: Vẻ đẹp vừa hiện đại vừa cổ kính

Vốn dĩ Hong Kong ko nằm trong list những nơi cần phải đến trong 2016 của tôi, nhưng tình cờ nghe cậu em lên kế hoạch tổ chức đi chơi với nhóm bạn thân tôi quyết định join luôn cho biết xứ Cảng Thơm danh bất hư truyền. Tôi cũng đã chán rồi những chuyến đi một mình, lâu lâu cũng nên có tập thể cho vui nhộn.

Vé đặt trước 2 tháng nên khá rẻ, 3,5tr cho 2 chiều của VN Airlines, bay thẳng 1 lèo, chỉ 2,5 tiếng là tới. Visa làm mất 2 tuần, gần 100$.

Chúng tôi 6 người thuê cùng 1 căn hộ ngay downtown HK khu Cửu Long, giá chỉ 500 ngàn/người/ngày, là giá rất tốt so với mức chi tiêu ở HK. Căn hộ nhỏ nhưng đủ tiện nghi, có 3 phòng ngủ, phòng khách, bếp, bước xuống đường là tàu điện ngầm, nhà hàng quán xá, đối diện chợ Temple night market nổi tiếng, mỗi tối ko muốn đi ăn đâu cứ ghé vô là có đủ.

Không thích đi tour, chúng tôi tự vạch hành trình và khám phá, sống kiểu người bản địa.

Mỗi sáng chúng tôi thức dậy sớm, tập thể dục, làm đồ ăn sáng nhẹ bằng trái cây mua từ các shop nhỏ bên đường (cái này do tôi bày cho có thêm vitamin, cho cân bằng đồ ăn HK toàn thịt và bột), rồi tíu tít mặc đồ (cùng tone màu, chụp hình cho đẹp), háo hức xuống phố. Di chuyển bằng Uber, tàu điện, tuỳ thời điểm cái nào tiện. Tàu điện rẻ, tầm 10-20$ HK, tức 30-60 ngàn, dễ đi hơn.

Thường đầu tiên sẽ đi đến 1 tiệm dim sum nào đó vì đây là món ăn quen thuộc HK và rất ngon so với các nước có văn hoá Trung Hoa khác. (Mà thực ra tất cả đồ ăn ở đây đều ngon, từ nhà hàng ra vỉa hè, hơn Sing, Thái, Phi, Campu, hơn cả Úc, Châu u, những nơi tôi có dịp đi qua…)

Ở HK, văn hoá đặc trưng là xếp hàng (hãy tập kiên nhẫn) và đi bộ (nên hãy trang bị giày thể thao loại tốt, kị cao gót). Giờ bắt đầu một ngày rất muộn, đường đông lên và các hàng quán mở cũng 11h trưa và kết thúc lúc 2-3am.

Ăn sáng đến đẫy bụng bằng các loại dumpling, bánh bao, xá xíu, cháo, súp, chúng tôi bắt đầu đi bộ lang thang từ đường phố tới các ga điện ngầm, bắt các chuyến đi khám phá những địa điểm nổi tiếng của HK. (Nhờ đi bộ nhiều nên dù ăn toàn bột cũng ko đứa nào tăng cân).

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi chúng tôi đã kịp check in TVB – thánh địa của các mỹ nữ thiên vương, thả hồn trên Victoria Harbour lộng gió, hoá thành sửu nhi ở DisneyLand, vùng vẫy Ocean Park, đi cáp treo lên Ngông Ping lễ Phật, đi tàu lên Peak Tram ngắm toàn thành phố, quậy thâu đêm ở Lan Quế Phường, ghi dấu trên đại lộ danh vọng Star Avenue, ghé bảo tàng khoa học, coi show ánh sáng Symphony of light, mua sắm mệt nghỉ ở Ikea, khu chợ Lady Market, thích thú với downtown của thành phố đầy những cao ốc không thấy mặt trời lẫn đi phà qua đảo Nam Á yên bình đạp xe tắm biển ăn hải sản và ngắm hoàng hôn.

Cũng có những buổi đơn giản chúng tôi thong thả nhẩn nha ở lại thành phố, ghé các quán cf trong các shopping mall hay quảng trường ngồi thưởng thức cafe nóng hay trà, ngắm người qua người lại.

Hong Kong mang đến nhiều cảm xúc

Hong Kong trong mắt tôi có 2 dáng vẻ, một bên là cổ kính, hơi cũ kĩ và cái gốc Hoa đặc trưng với những khu phố sặc sỡ đèn màu, chen chúc hàng quán, mùi đậu phụ thịt quay nức mũi, những con đường nhỏ chen kín xe cộ. Một bên là hiện đại khoáng đạt như u châu với những toà nhà chọc trời, vịnh biển lộng gió, những con đường cao tốc nhiều làn xe vun vút và những bước chân vội vã của dân văn phòng ở nơi mệnh danh là trung tâm tài chính thế giới.

Người HK làm tôi rất quý mến. Họ châu Á, gốc Hoa, nhưng vừa phải, văn minh theo cách riêng, gấn ngang tầm người Nhật. Có thể do quá khứ là thuộc địa Anh đã tạo được cái cốt cách đó. Từ ngoại hình tới ăn mặc nom thanh lịch, không màu mè kiểu cách, cũng ko có cái vẻ quá xuề xoà. Họ văn minh mọi thứ từ đi đứng xếp hàng nói chuyện. Nhất là, dù giữa một thành phố nom tất bật, họ vẫn thể hiện tình yêu với nhau một cách dễ chịu, bằng cái nắm tay, cái tựa đầu, ko lố lăng, khiến người ta ấm áp theo.

Giá cả chi tiêu ở HK thuộc hàng đắt so với châu Á; nhưng biết lựa địa điểm, cân đối các lựa chọn, thì vẫn có thể tận hưởng đầy đủ mọi đặc trưng của xứ Cảng thơm.

Ví dụ chúng tôi có hôm ăn Mc Donald hay tạm bợ ở 7eleven hoặc những quán mì lề đường vài chục $ thì cũng có hôm sang chảnh vào những nhà hàng hoành tráng tại trung tâm gọi tôm tít, cua, vịt quay Bắc Kinh ăn đã đời xong méo mặt dòm bill $$$ rồi cười hề hề “mai bớt bớt lại nha”. Mỗi bữa ăn bình quân có giá 50$ tức 150 ngàn, chấp nhận được nhỉ?

Chuyến đi tiêu mỗi đứa khoảng 10 triệu (gồm visa – vé máy bay – ks – đi lại – ăn uống cơ bản) (chưa kể đi chơi, mua sắm), nhưng no nê, đã đời, ngập niềm vui. Nếu là tín đồ shopping thì có lẽ ko đâu ở châu Á lí tưởng hơn, ở đây miễn thuế nên giá cả rất rẻ, mỗi cái 150 ngàn một cái đồ hiệu tầm trung như H&M, tha hồ hốt.

Đi du lịch cũng đã nhiều nơi, nhưng lần này đúng nghĩa là tận hưởng từng phút, ăn thấy ngon, ngủ cũng ngon, thức giấc là cười, ngắm cái gì cũng háo hức, trọn vẹn từng khoảnh khắc.

Tôi nhớ những sáng thức dậy réo gọi nhau, giành nhau toilet, tôi hướng dẫn cho chúng tập thể dục rồi lại gọt trái cây làm món ăn sáng cho đủ vitamin. Nhớ cái cảnh lang thang cù bơ cù bất qua các ga điện ngầm, có lúc lạc nhau rồi lại tìm nhau í ơi. Nhớ cái quán One Dim sum ăn no lặc lè mà ngon quá phải quay lại tới 3 lần và xếp hàng cả tiếng đồng hồ, bất chấp đứa nào cũng than sợ tăng cân. Nhớ chuyến đi tàu lên Peak Tram hay đi cáp treo lên Ngông Ping, mấy đứa sợ độ cao mặt cắt ko còn hột máu vẫn cố theo tới cùng. Nhớ cái lúc cả lũ giả con nít trong Disneyland cười nắc nẻ. Nhớ những đêm ko ngủ nằm ngoài phòng khách giỡn cười sằng sặc.

Đã có lúc, khi đứng trong tàu điện ngó ra những con đường hun hút, khi đi giữa con phố chật hẹp, khi vén tóc bay trên vịnh habour, khi đi bộ lên những dốc đá trên đảo vắng, ngắm hoàng hôn trên các cao ốc, tôi đã nghe hồn mình ngập tràn bình yên, liên tục hỏi mình tại sao sau nhiều đau thương tôi còn có thể may mắn hạnh phúc đến vậy.

Vẫn là mệnh đề cũ rích đó, ko phải là đi đâu, mà là đi với ai. Tôi đã may mắn trải nghiệm đủ cung bậc. Với người yêu. Một mình. Với gia đình. Với bạn bè. Đôi khi cả với người lạ. Và tôi đã thôi ko còn cố chấp rằng chỉ có đi với người yêu mới hạnh phúc. Nếu mình mở lòng ra cảm nhận từng cảnh từng người, nghĩ đến sự may mắn xiết bao vì đã có mặt ở nơi đó, để trải qua những khoảnh khắc đó, thì niềm vui sẽ luôn ở đó chờ ta.

Hong Kong
6/2016

Ngô Như Quỳnh

Review và rating về trải nghiệm này

Please Login to comment